Tai là nơi khai khiếu của thận, thận khí thông ra tai, kinh thiếu dương đởm và tam tiêu đều vào trong tai; can và đởm có quan hệ biểu lý tạng phủ. Vì vậy các bệnh về tai có quan hệ với thận, can đởm, tam tiêu. Các bệnh cấp tính ở tai thường do thực nhiệt ở can, đởm, tam tiêu nên phương pháp chữa chung là thanh nhiệt ở cam đởm. Các bệnh viêm nhiễm mạn tính thường do hư nhiệt ở thận nên phương pháp chữa chứng là bổ thận âm, giáng hư hỏa (tư âm giáng hỏa).

Mũi là nơi khai khiếu của phế, phế khí thông ra mũi, ngoại cảm phong hàn, phong nhiệt thường qua mũi chuyển vào phế, trái lại nếu phế nhiệt, phế âm hư, phế khí hư đều đưa đến bệnh về mũi.
Mũi bị tắc cho phế khí không thông thì phải tuyên thông phế khí, chảy nước mũi đục vàng do phong nhiệt phạm phế thì phải phát tán phong nhiệt; nước mũi có mủ, mùi hôi do nhiệt độc ở phế thì phải giải độc; nếu mũi sưng, đỏ, loét đau thì do nhiệt (hỏa) ở phế hư thì phải thanh tiết phế nhiệt.

Họng là nơi tiếp giáp với khí quản rồi đến phế, là nơi tiếp liền với thực quản rồi với vị, nên các bệnh ở họng có liên quan mật thiết với các bệnh ở phế, vị. Các bệnh cấp tính ở họng thường do phong hàn; phong nhiệt qua mũi miệng hay do nhiệt ở phế, vị gây ra.
>>> Xem thêm: Viêm tai giữa cấp và mãn tính trẻ em / Báo động bệnh rối loạn tâm lý ở trẻ em
Nếu có kèm theo các triệu chứng toàn thân như sốt, sợ lạnh, nhức đầu thì phải tán biểu tà (phong hàn, phong nhiệt); nếu họng sưng đau, đỏ, có viêm loét thì phải thanh nhiệt giải độc, nếu khạc ra nhiều đờm thì trừ đờm. Các bệnh mạn tính ở họng thường do phế âm hư đưa tới, nếu họng khô, khạc ra máu, viêm nhiễm lâu ngày thì phải dưỡng âm nhuận phế hay dưỡng âm sinh tân.