2 bài thơ viết lên nỗi lòng của người đàn ông có người yêu đi lấy chồng

Bài 1: Nửa Hồn Viễn Xứ

Tần ngần gió cuốn mưa gào
Vàng bay lả tả trúc đào bơ vơ
Ngày xưa hai đứa ngẩn ngơ
Xuân tình chớm nở ngây thơ nụ cười
Vầng trăng sẻ nửa chơi vơi
Dạo em mười sáu lả lơi ráng hồng
Nào ngờ thuyền lái sang sông
Tóc chưa tròn búi lấy chồng phương xa
Cách nhau muôn dặm quan hà
Anh ngồi luyến tiếc gốc đa đầu làng
Trách ai duyên phận lỡ làng
Trời gìa cay nghiệt phũ phàng biệt ly
Lạnh lùng chăn gối nhung y
Năm canh canh thổn thức kinh kỳ mù sương
Tơ lòng ngó bẻ còn vương
Nửa hồn viễn xứ cố hương thẹn thùng
Chiều ra cửa biển chập chùng
Cánh buồm thấp thoáng não nùng lệ rơi
Nhìn chòm mây bạc cuối trời
Kìa đôi hạc trắng tìm nơi mặn nồng…!

Bài 2: Ngọn Trúc Đào

Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em.
Chiều thu lá rụng êm đềm
Vàng sân lá đổ cho mềm chân em
Tại vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn
Nhìn vằng trăng sáng lung linh
Nhìn em mười sáu như cành hoa lê
Rồi mùa thu ấy qua đi
Chợt em mười tám chợt nghe lạnh lùng
Thuyền đành xa bến sang sông
Hàng cấy trút lá tình đi lấy chồng
Chiều nay nhớ ngọt trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Người đi biết về phương nào
Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ.